Ngồi với mẹ yêu
Con cứ ngỡ như ngày nào còn bé
Được mẹ yêu chiều ấp ủ trong tay
Tóc mẹ đổi màu gió thổi bay bay
Bán hàng nước bên hè phố vắng
Cò vạc mưa giông đêm đông chiều động
Máu chảy ruột mềm nước mắt từ tim
Con lớn lên đã trăn trở nhiều đêm
Nuôi dạy con thơ và sớm chiều làm mẹ
Bài học năm xưa suốt thời tắm bé
Nuôi con rồi càng thấu hiểu mẹ hơn
Cha con đi xa nơi phương trời cách biệt
Để lại mẹ già lòng trống trải cô đơn
Khắc khoải làm chi mẹ trớ giận hờn
Có chúng con rồi bên mẹ yêu mãi mãi

Mẹ và chị Lan ngồi bên nhau tại ngôi nhà số 76 Nguyễn Thị Minh Khai.
Những vần thơ bà Lan viết cho mẹ không chỉ là nỗi nhớ da diết về mái ấm xưa, mà còn là bài học sâu sắc về tình yêu thương và trách nhiệm. Cha đi xa, mẹ ở lại với nỗi cô đơn khắc khoải, nhưng bà chọn cách bên mẹ mãi mãi – bằng sự trưởng thành, bằng những đêm trăn trở nuôi dạy con thơ, và bằng chính sự thấu hiểu được rèn giũa từ những tháng ngày tắm bé năm xưa.

“Nuôi con rồi càng thấu hiểu mẹ hơn” – câu nói ấy đã thôi thúc bà Lan bước vào hành trình mới: chuyển sang chế biến ẩm thực ngay tại ngôi nhà số 76 đường Nguyễn Thị Minh Khai. Từ một người phụ nữ đảm đang trong gia đình, bà trở thành người kiến tạo giá trị, mang hương vị quê hương đến gần hơn với cộng đồng.



Chị Lan rạng rỡ bên những bằng khen giải thưởng thơ ca
Trong bài viết “Suy nghĩ về đất nước trong kỷ nguyên mới”, bà Lan khẳng định:
“Người phụ nữ Việt Nam hôm nay là biểu tượng của sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Vẫn dịu dàng, nhân hậu, đảm đang – nhưng cũng mạnh mẽ, bản lĩnh và sáng tạo hơn bao giờ hết.”
Là con dân vùng đất Kinh Bắc – nơi giàu truyền thống hiếu học và nhân nghĩa – bà Lan tự hào chứng kiến quê hương vươn mình cùng thời đại. Bắc Ninh không chỉ đổi thay về kinh tế, mà còn khẳng định bản sắc văn hóa trên trường quốc tế. Và trong dòng chảy ấy, người phụ nữ như bà chính là ngọn lửa yêu thương, nguồn cảm hứng sáng tạo, nền tảng vững chắc cho tương lai dân tộc.
“Hãy tự tin vào chính mình, vì trong mỗi người phụ nữ luôn ẩn chứa một nguồn sức mạnh to lớn” – thông điệp bà gửi tới chị em phụ nữ Việt Nam trên toàn thế giới.
Chung một nhà
Bắc Ninh có bến sông Cầu
Giờ đây lại có nhịp cầu sông Thương
Phu thê Đình Bảng Lưu Vương
Bánh đa, mì Chũ thơm hương vải thiều
Di sản văn hóa thật nhiều
Câu ca quan họ, ca trù, chèo, then
Xương Giang chiến tích ngợi khen
Dòng sông Như Nguyệt được khen thuở nào
Giờ đây thật đỗi tự hào
Bắc Giang đất rộng nhiều sào đồi xanh
Bắc Ninh nhạy bén tinh nhanh
Tầm nhìn vượt rộng kết thành bài ca
Từ nay hai tỉnh một nhà
Thương nhau chia sẻ để mà thành công
Bài thơ “Chung một nhà” như một khúc ca tự hào về sự sáp nhập hành chính giữa hai tỉnh Bắc Ninh – Bắc Giang. Từ di sản văn hóa phong phú: quan họ, ca trù, chèo, then, đến chiến tích Xương Giang, dòng sông Như Nguyệt; từ bánh đa, mì Chũ, vải thiều thơm lừng – tất cả đều được bà gói ghém trong niềm tin: “Thương nhau chia sẻ để mà thành công”.

Sáp nhập không chỉ là thay đổi địa giới, mà là cơ hội để hai vùng đất cùng đón chào kỷ nguyên mới với tầm nhìn vượt rộng, nhạy bén tinh nhanh, kết thành bài ca chung của sự phát triển bền vững.
Từ người mẹ tảo tần bên hè phố, đến người phụ nữ dám nghĩ dám làm trong lĩnh vực ẩm thực; từ những vần thơ da diết về gia đình, đến thông điệp mạnh mẽ về vai trò phụ nữ trong thời đại mới – bà Ngô Ngọc Lan (Lan Tùng Dương) chính là minh chứng sống động cho tinh thần tự lực, tự cường của người Việt.

Tại số nhà 76 đường Nguyễn Thị Minh Khai, không chỉ là một cơ sở chế biến ẩm thực mới ra đời, mà còn là nơi một người phụ nữ Kinh Bắc lan tỏa yêu thương, nuôi dưỡng tâm hồn, và góp phần xây dựng một Việt Nam giàu đẹp, nhân văn, phát triển bền vững.
“Tôi tin rằng, trong hành trình vươn mình của đất nước, phụ nữ Việt Nam sẽ luôn là ngọn lửa của yêu thương, là nguồn cảm hứng của sự sáng tạo.” – Ngô Ngọc Lan (Lan Tùng Dương)



Tác giả: Xuân Hương
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn